Wednesday, May 05, 2010

Chồng xa...

Dành cho những ai đã, đang và sẽ lấy chồng xa...

Chưa bao giờ mình ý thức được nỗi buồn của đứa con gái ở xa như lúc lấy chồng ... xa nhà, xa con đường quen thuộc, xa cả những kỷ niệm đã gắn chặt với miền đất ấy, mình có cảm giác như mình xa rời cả nửa tâm hồn mình... đến nỗi ... có những đêm giật mình tỉnh giấc, nhận ra nước mắt đang rơi vì giấc mơ lại đưa mình về chốn cũ.

"Buồn chưa bao giờ là tính từ đủ để diễn tả cảm giác của đứa con xa nhà. Hạnh phúc với anh, với những thay đổi trong cuộc sống mới không thể lấp đầy khoảng trống trong lòng." Những ngày giỗ Tết, hội họp gia đình, những lúc ốm đau bệnh tật là những lúc trống trãi vô cùng. Đêm 30, Ba buông thõng tiếng thở dài, nói với con gái "xa nhà 2 năm rồi, tủi thân lắm phải không con"... mình chỉ biết im lặng kiềm nén những tiếng khóc nấc... Có lúc không kiềm được tiếng thở dài, bảo với chị "c biết ko, lúc ốm đau bệnh tật, lúc bầu bì thai nghén, là những lúc muốn trở về, cuộn tròn trong lòng Mẹ nhất", c cũng thở dài "thì về đây đi em"

Chị gọi cho mình, dỗ dành "rồi sẽ quen thôi mà"... Ừ thì sẽ quen thôi, vì ai cũng phãi thích nghi mà... Ừ thì, xa nhà thì lúc ốm đau bệnh tật sẽ không phiền cha mẹ, chuyện vui buồn cũng chỉ chia sẻ với chồng, tình cảm vì thế mà khắng khít. Ừ thì xa nhà nên mỗi lúc có dịp trở về, cha con cũng sẽ quấn quít hơn. Ừ thì lấy chồng xa, nên con gái bỗng trở nên cứng cáp hơn, tự lập hơn...

Ừ thì Ba Mẹ có gả con đi xa đâu, là lựa chọn của con mà...

No comments:

Post a Comment